Phim set vợ chồng đang nghịch nhau thì con bắt gặp hai vợ chồng dâm nghịch nhau thì con nó bắt được, phim set vợ chồng nghịch nhau. Trong lúc Đức quan sát Vân thì nàng cũng đang quan sát nó.Chiều hôm qua Vân được căn dặn đặc biệt hôm nay phải hướng dẫn đặc biệt cho 1 người,bởi vậy hôm nay nàng tới sớm hơn thường lệ,không chỉ vậy thôi.trang điễm cũng đặc biệt hơn 1 chút.Tại uỷ ban nhân dân nầy ,ai cũng biết nàng là người của Phó Bí Thư Hải người có khả năng lên chức Bí Thư sau đại hội Đãng sắp đến,dỉ nhiên nước lên là thuyền lên,lúc đó Phó Bí thư Hãi thành số một thì nàng cũng sẽ xóa được chử Phó mà thành Chánh,một nổ lực của Vân từ ba năm nay.Có điều khi thấy Đức,Vân lấy làm kỳ quái…chỉ là một cậu nhóc mà thôi…bởi vậy trong lòng rất thất vọng tuy nhiên lăn lộn trong thể chế bấy lâu nay,33 tuỗi mà đã ngồi ở vị trí nầy thì thủ đoạn rất cao siêu,sự thất vọng của nàng không biểu lô ra ngoài mặt.Có điều mọi sắp đặt sẽ thay đổi,tối qua Vân dự định sau khi hổ trợ làm xong thủ tục sẻ tìm cách lôi kéo mời “khách” đi ăn cơm để lôi kéo quan hệ,bây giờ coi như là không cần nửa.Vân đoán ra Đức có lẻ có chút quan hệ trong quan trường nên dùng quan hệ mà nhờ cậy trong việc làm ăn….Vì thế trong lòng Vân có vẽ khinh thường,không niềm nỡ lắm….tuy nhiên không lộ ra mặt.nàng vẫn tươi cười đốc thúc mói người làm thủ tục một cách nhanh chóng.Đức nào có biết gì,thấy chuyện đăng ký xong xuôi,mau lẹ thì cám ơn rối rít khiến Vân càng cãm thấy mình nghỉ đúng…cho nên khi Đức ngỏ lời muốn mời cơm để cãm tạ thì nàng từ chối khéo…
Chiều đến,Vân đi thẵng đến căn biệt thự nơi nàng cùng phó Bí thư hẹn hò hú hí bấy lâu nay.Thấy chiếc xe Audi đậu ngoài sân,vân biết người tình đã tới,liền nhanh chóng đi vào.
-Sao rồi…tiếp đãi người đó ra sao? thấy Vân bước vào phòng khách Hải cười hỏi,đã ba năm nay hai người dan díu nhau,Hải rất hài lòng về người phụ nử nầy nhất là công phu miệng,Vân bú cặt không chê được lại chìu chuộng lão trong đủ điều khiến lảo mê mệt,so với con vợ già đen đúa xấu xí răng vễnh kia thì thật là …
-Còn nói nửa…sao lại là một thằng nhóc vậy?có lầm lẫn không đó?Vân chu mỏ phàn nàn.
-Thằng nhóc?ý em là sao?Hải chưng hửng hỏi dồn.
-Chừng 16,17 tuổi thôi tới đăng ký mở công ty xây dựng…cái chuyện nầy sao lại để em ra mặt vậy,người khác cũng được mà.Vân tiếp tục phàn nàn…
-Im miệng…Hải bỗng nổi giận quát lớn,mặt lảo đỏ lên vì giận dử.lảo tin tưởng người đàn bà nầy mới nhờ cô ta đi làm chuyện quan trọng không ngờ lại là đầu người óc heo như vậy.Hải thật hối hận.Đại hội đãng đã gần kề,nhân vật số một thành phố quá tuổi về hưu là cái chắc rồi,mạch nước ngầm đang khởi động,khối người đang tranh giành cái vị trí số một kia,đối với mọi người lảo là người có khả năng đăng cơ vào vị trí nầy nhất nhưng chỉ có lảo mới biết chuyện chưa chắc như vậy,chổ dựa trên tỉnh của lão đang bị lung lay,giử mình còn khó đâu có tinh thần lo cho đàn em như lảo chứ,bởi vậy từ hai tháng nay lảo cố tìm chổ dựa mới.Trời xuôi đất khiến hôm qua lảo nhận được cú điện thoại bất ngờ khiến lảo sướng run người,cơ hội nầy chỉ có thể gặp chớ không thể cầu,việc dể dàng thôi,chỉ là giúp một người đăng ký 1 công ty…trong điện thoại lảo vổ ngực bão đãm…rồi thì dận dò người đàn bà của mình…vậy mà vậy mà…
Vân lần đầu tiên thấy Hải giận dử liền giựt mình sợ hãi hỏi:
-Sao vậy?em làm gì sai?cái gì anh căn dặn cũng làm xong rồi chỉ là không có mời cậu ta đi ăn cơm thôi mà…
Nghỉa thở phào:
-Vậy thì đở nhiều rồi, nè em phải nhớ, người nầy anh cũng không biết là ai nhưng cần phãi đặc biệt chiếu cố đối xử,nếu có thể kéo quan hệ thì tốt nếu không thì cũng không nên đắc tội.Người nầy là ai không quan trọng nhưng cái người đứng phía sau mới thật là mục đích của anh…em hiểu chứ?Giọng Hải dịu lại nhưng không kém phần nghiêm nghị nhìn Vân nói.
-Hiểu rồi…mà nè cái người đứng sau là ai vậy?nói nghe cái coi.Vân hỏi nhỏ làm như có ai nghe thấy mặc dù hiện tại chỉ có 2 người họ.